Người về qua lại phố xưa,
Nhớ trưa đường nắng, nhớ mưa tan trường,
Nhớ tà áo trắng ai vương ,
Môi cười phượng đỏ, mắt buồn mực xanh.
Tần ngần trước cổng trường quen
Vẳng nghe ai đó gọi tên - ngỡ ngàng !
Tôi xưa, phố cũ, bóng nàng...
Lạc chân Từ Thức giữa hang Bích Đào ! (*)
LƯU VẠN CHÁNH
(*) Từ Thức : Điển tích xưa kể Từ Thức làm quan, một ngày kia đi chơi, lần đến động tiên Bích Đào, gặp nàng Giáng Hương , là tiên nữ, có lần chàng đã cứu trong mọt hội hoa, Hai người kết hôn với nhau, Ở được môt thời gian thì Từ Thức nhớ nhà, đòi về thăm, vợ can không nghe, đành để cho về. Về đến trần gian thì thấy cảnh xưa đã thay đổi, không còn nhìn ra được, cũng không ai biết mình, vì đã cách xa mấy đời rồi. Muốn quay lại tim Giáng Hương thì không biết tìm đường nào.
Thứ Hai, 29 tháng 10, 2012
Thứ Tư, 24 tháng 10, 2012
HAI GIỌT NƯỚC MẮT
Có hai giọt nước mắt lăn trên má
Giọt bên này hẹn gặp giọt bên kia
Giọt của niềm vui gọi giọt của nổi buồn
Giọt nước mắt tình yêu nhìn sang giọt nước mắt nhớ thương.
Những giọt nước mắt lẻ loi, dịu dàng, trong sạch,
Phát xuất từ hai nơi
Dừng lại ở hai nơi
Cùng chảy ra từ một nguồn cam xúc
Găp nhau ở trên môi
Nhớ mong ray rức !
Mưa quê nhà rơi rớt tới phương xa.
Có hai giọt mưa trên mắt đợi chờ
Bơ vơ thổn thức.
Tình yêu rướm ra long lanh từng giọt.
Giọt vợ thương chồng, giọt mặn tình con !
Hai giọt nước mắt mơ ước nụ hôn .
Ngoài trời đêm
Mưa ...
Vẫn mưa như sầu riêng !
Giọt vắn giọt dài trong đêm khuya khoắt !
Từ hai nơi có hai giọt mưa trong vắt
Rơi trên hai gò má hư hao
Lần lủi tìm nhau, chờ nhau suốt canh thâu ...
Giọt đọng ở núi này trông sang giọt dừng bên núi nọ !
Giọt của anh phương Nam,
Giọt của em phương Bắc,
Như hai chúng ta chung một nguồn cảm xúc
Đêm nay
Đã gặp lại ở trên môi !
LƯU VẠN CHÁNH
Giọt bên này hẹn gặp giọt bên kia
Giọt của niềm vui gọi giọt của nổi buồn
Giọt nước mắt tình yêu nhìn sang giọt nước mắt nhớ thương.
Những giọt nước mắt lẻ loi, dịu dàng, trong sạch,
Phát xuất từ hai nơi
Dừng lại ở hai nơi
Cùng chảy ra từ một nguồn cam xúc
Găp nhau ở trên môi
Nhớ mong ray rức !
Mưa quê nhà rơi rớt tới phương xa.
Có hai giọt mưa trên mắt đợi chờ
Bơ vơ thổn thức.
Tình yêu rướm ra long lanh từng giọt.
Giọt vợ thương chồng, giọt mặn tình con !
Hai giọt nước mắt mơ ước nụ hôn .
Ngoài trời đêm
Mưa ...
Vẫn mưa như sầu riêng !
Giọt vắn giọt dài trong đêm khuya khoắt !
Từ hai nơi có hai giọt mưa trong vắt
Rơi trên hai gò má hư hao
Lần lủi tìm nhau, chờ nhau suốt canh thâu ...
Giọt đọng ở núi này trông sang giọt dừng bên núi nọ !
Giọt của anh phương Nam,
Giọt của em phương Bắc,
Như hai chúng ta chung một nguồn cảm xúc
Đêm nay
Đã gặp lại ở trên môi !
LƯU VẠN CHÁNH
Thứ Ba, 23 tháng 10, 2012
ĐÊM NHỚ CON
Mừng con đậu đại học
Thương con đi học xa,
Lòng mẹ sao lạ quá,
Chỉ muốn con ở nhà
Khi con bước chân ra,
Mẹ quay vào nằm khóc.
Biết là con đi học
Sao lòng vẫn xót xa.
Đêm nay ở Nha trang
Con có ngủ được không ?
Mẹ ước là ngọn gió
Quạt cho con giấc nồng.
Mẹ ước là trăng sao
Trông chừng con ngủ gục
Mẹ ước là tiếng sóng
Nhắc con ngủ thả mùng !
Đơn giản món quà đêm
Giờ ai lo chăm chút,
Con ăn cho có sức
Thương con thức học khuya .
Nhìn các em con ngủ
Mẹ lại tưởng đến con
Trong lòng mẹ mỗi đêm
Hai nơi hai giấc ngủ .
Đêm nay ở Đà Nẵng
Mẹ mơ đêm Nha Trang
Con trai mẹ đi học
Mai về vui ấm êm !
LƯU VẠN CHÁNH
Thương con đi học xa,
Lòng mẹ sao lạ quá,
Chỉ muốn con ở nhà
Khi con bước chân ra,
Mẹ quay vào nằm khóc.
Biết là con đi học
Sao lòng vẫn xót xa.
Đêm nay ở Nha trang
Con có ngủ được không ?
Mẹ ước là ngọn gió
Quạt cho con giấc nồng.
Mẹ ước là trăng sao
Trông chừng con ngủ gục
Mẹ ước là tiếng sóng
Nhắc con ngủ thả mùng !
Đơn giản món quà đêm
Giờ ai lo chăm chút,
Con ăn cho có sức
Thương con thức học khuya .
Nhìn các em con ngủ
Mẹ lại tưởng đến con
Trong lòng mẹ mỗi đêm
Hai nơi hai giấc ngủ .
Đêm nay ở Đà Nẵng
Mẹ mơ đêm Nha Trang
Con trai mẹ đi học
Mai về vui ấm êm !
LƯU VẠN CHÁNH
Chủ Nhật, 21 tháng 10, 2012
NHA TRANG VỀ LẠI ...
Nha Trang về giũa tháng năm
Bầu trời, phường phố, phượng hồng, biển xưa...
Nhẹ nhàn chân bước trong mơ,
Hòn Chồng sương muối dăng mờ mắt ai,
Hòn Khô vẳng tiếng thở dài
Tìm người, lạc bước, thiên thai gọi mời
Gió khơi gửi mặn qua môi,
Thì thầm một thuở buồn vui thao trường ...
LƯU VẠN CHÁNH
Thứ Sáu, 19 tháng 10, 2012
THỰC THỂ MỘT TÌNH YÊU
Như hai nửa vòng tròn
Chúng ta tìm đến
Bởi
Anh và em
và anh là em!
Chúng ta sống cùng nhau dễ chịu
Tự nhiên như ăn, như thở
Thỏa mản một đời
Trộm nhớ, thầm yêu !
Quanh đây và trong ta
mỗi vật sinh ra
có một ngôi, một chổ
như chúng ta đã sẳn có
trong nhau
một cuộc đời
hòa lẩn
xanh tươi !
Trước chúng ta là hư không !
Sau chúng ta là vô cùng !
Chúng ta là vô tận
của hiện tại
mênh mông !
Như hai nửa vòng tròn
Chúng ta tìm đến
Tình cờ trùng lặp
Tình cờ tạo thành
Vòng tròn duy nhất :
Tình yêu !
Cho nên chỉ có em mới biết được một điều
Bí mật
là
Chúng ta không bao giơ mất !
Không bao giờ còn !
Chúng ta tồn tại trong nhau,
là hiển nhiên
có thật
một thực thể tình yêu !
LƯU VẠN CHÁNH
Chúng ta tìm đến
Bởi
Anh và em
và anh là em!
Chúng ta sống cùng nhau dễ chịu
Tự nhiên như ăn, như thở
Thỏa mản một đời
Trộm nhớ, thầm yêu !
Quanh đây và trong ta
mỗi vật sinh ra
có một ngôi, một chổ
như chúng ta đã sẳn có
trong nhau
một cuộc đời
hòa lẩn
xanh tươi !
Trước chúng ta là hư không !
Sau chúng ta là vô cùng !
Chúng ta là vô tận
của hiện tại
mênh mông !
Như hai nửa vòng tròn
Chúng ta tìm đến
Tình cờ trùng lặp
Tình cờ tạo thành
Vòng tròn duy nhất :
Tình yêu !
Cho nên chỉ có em mới biết được một điều
Bí mật
là
Chúng ta không bao giơ mất !
Không bao giờ còn !
Chúng ta tồn tại trong nhau,
là hiển nhiên
có thật
một thực thể tình yêu !
LƯU VẠN CHÁNH
Thứ Năm, 18 tháng 10, 2012
NGƯỜI VỀ
một đêm nào dó trăng soi
đường khuya im bóng lẻ loi tìm về
cố hương tràn ngập cơn mê
lòng lên gió bảo, bốn bề lặng im
lối xưa chợt nhớ, chợt quên
tình xưa lãng đãng khắp miền chiêm bao
đã đi khắp chốn ba đào
giờ hôn mảnh đất chôn nhau , khóc thầm !
LƯU VẠN CHÁNH
đường khuya im bóng lẻ loi tìm về
cố hương tràn ngập cơn mê
lòng lên gió bảo, bốn bề lặng im
lối xưa chợt nhớ, chợt quên
tình xưa lãng đãng khắp miền chiêm bao
đã đi khắp chốn ba đào
giờ hôn mảnh đất chôn nhau , khóc thầm !
LƯU VẠN CHÁNH
Thứ Hai, 15 tháng 10, 2012
CHỈ EM THÔI, CẨM NHUNG ƠI !
Khi anh đứng trước cuộc đời
Thì em đã chớm buồn vui
Trang vở học trò khép lại
Con thuyền rời bến ra khơi !
Những gian nan đời em
đến sớm !
Khi em ngoài tuổi đôi mươi.
Đang giữa cuộc vui
Ba mất !
Chưa khô nước mắt
Mẹ qua đời !
Một đàn em thơ côi cút
dồn trong bảo táp chơi vơi !
Tuổi thanh xuân trăn trở một hương đời.
Con thuyền vẫn ra khơi.
Anh đi bên em
Cùng nhau vượt từng ngày tháng.
Em thông minh,
can đảm.
Thật tuyệt vời !
Anh, trai thời loạn đi chinh chiến,
Trị Thiên ngang dọc bước quân hành.
Nhớ thương lơ lững trên đầu súng,
Cợt đùa nổi chết với hoa xuân !
Em ở phố thị đợi mong,
Anh đi mòn rừng núi.
Ba lô đầy mộng ước
Cho nhau một tấm lòng .
Bất ngờ tàn cuộc chiến chinh
Khi đời anh đang giữa bước công danh
Đành tan vở mộng !
Bao gian nan đời anh, đời em cong lại
Con thuyền chao đảo tròng trành !
Ướt hẹn tao phùng sau cuộc chiến,
Thôi đành,
Cải tạo giữ đời anh !
Qua đi ngày tháng đầy sóng gió
Anh về trong mật ngọt thủy chung.
Ôm con, ôm vợ vào lòng,
Cảm ơn Trời Phật, thiêng đàng còn đây !
Ta lại trong tay.
Hai ta đi giữa cuộc đời
Sớm hôm sang sẻ buồn vui.
Trang vở ngày qua khép lại,
Con thuyền lại vẫn ra khơi !
Chỉ em thôi, Cẩm Nhung ơi !
Trọn vẹn cho anh cả cuộc đời,
Tình yêu,
Sự nghiệp
và con cái
Tuyệt vời em, của mơ ước tương lai !
LƯU VẠN CHÁNH
Thì em đã chớm buồn vui
Trang vở học trò khép lại
Con thuyền rời bến ra khơi !
Những gian nan đời em
đến sớm !
Khi em ngoài tuổi đôi mươi.
Đang giữa cuộc vui
Ba mất !
Chưa khô nước mắt
Mẹ qua đời !
Một đàn em thơ côi cút
dồn trong bảo táp chơi vơi !
Tuổi thanh xuân trăn trở một hương đời.
Con thuyền vẫn ra khơi.
Anh đi bên em
Cùng nhau vượt từng ngày tháng.
Em thông minh,
can đảm.
Thật tuyệt vời !
Anh, trai thời loạn đi chinh chiến,
Trị Thiên ngang dọc bước quân hành.
Nhớ thương lơ lững trên đầu súng,
Cợt đùa nổi chết với hoa xuân !
Em ở phố thị đợi mong,
Anh đi mòn rừng núi.
Ba lô đầy mộng ước
Cho nhau một tấm lòng .
Bất ngờ tàn cuộc chiến chinh
Khi đời anh đang giữa bước công danh
Đành tan vở mộng !
Bao gian nan đời anh, đời em cong lại
Con thuyền chao đảo tròng trành !
Ướt hẹn tao phùng sau cuộc chiến,
Thôi đành,
Cải tạo giữ đời anh !
Qua đi ngày tháng đầy sóng gió
Anh về trong mật ngọt thủy chung.
Ôm con, ôm vợ vào lòng,
Cảm ơn Trời Phật, thiêng đàng còn đây !
Ta lại trong tay.
Hai ta đi giữa cuộc đời
Sớm hôm sang sẻ buồn vui.
Trang vở ngày qua khép lại,
Con thuyền lại vẫn ra khơi !
Chỉ em thôi, Cẩm Nhung ơi !
Trọn vẹn cho anh cả cuộc đời,
Tình yêu,
Sự nghiệp
và con cái
Tuyệt vời em, của mơ ước tương lai !
LƯU VẠN CHÁNH
Thứ Ba, 9 tháng 10, 2012
CHIẾC LÁ
Còn một chiếc lá
trên cành khô
Trời bắt đầu mưa
Gió hay mưa ?
Chiếc lá vào cơn mưa
Còn lại cành khô
Chờ đợi
Sau cơn mưa . . .
Bất ngờ tia sét
Đánh gãy cành khô.
Chiếc lá bơ vơ hoảng sợ.
Cũng may chiếc lá đã lìa cành
Không bị trời đánh !
Cuối cùng . . .
. . . Chiếc lá úa lại ở bên cành khô. . .
Cỏ cây cũng còn duyên nợ
Kết thúc
không mong chờ . . .
LƯU VẠN CHÁNH
(Dalat,1972)
.
Thứ Hai, 8 tháng 10, 2012
TIỂN BẠN ĐI XA
tiển người chút lạnh, chút mưa,
chút hơi thở, chút dại khờ môi say
rời tay, ngút mắt, hương bay
vân vươn bến cũ đợi ngày... dò sông ! (1)
LƯU VẠN CHÁNH
(1) Ca dao : Dò sông dò biển dể dò
Nào ai lấy thước mà đo lòng người
chút hơi thở, chút dại khờ môi say
rời tay, ngút mắt, hương bay
vân vươn bến cũ đợi ngày... dò sông ! (1)
LƯU VẠN CHÁNH
(1) Ca dao : Dò sông dò biển dể dò
Nào ai lấy thước mà đo lòng người
Thứ Sáu, 5 tháng 10, 2012
RA PHỐ NHỚ
Buổi chiều ra phố nhớ em
Người trên phố lạ chờ đêm phố nhà
Quán
Mưa
Dừng
Đếm gió qua
Tròng trành một chiếc lá già
Cội đâu ?(1)
LƯU VẠN CHÁNH
(Dalat,1972)
(1) Thành ngữ : Lá rụng về cội.
Người trên phố lạ chờ đêm phố nhà
Quán
Mưa
Dừng
Đếm gió qua
Tròng trành một chiếc lá già
Cội đâu ?(1)
LƯU VẠN CHÁNH
(Dalat,1972)
(1) Thành ngữ : Lá rụng về cội.
Thứ Tư, 3 tháng 10, 2012
ước nguyện
CHÀO MỪNG ĐẾN VỚI LƯU VẠN CHÁNH !
Welcom / Bienvenu / Huanying Ni Lai !
************
Người Lính Năm Xưa Trước Thế Trận Cuộc Đời
Sống Tự Tại , Yêu Thương Và Mơ Ước . . .(1)
************
ƯỚC NGUYỆN
Xin cho người, người ơi !
Tâm người Bình trở lai !
Xin cho nước, nước ơi !
Thế nước Bình mãi mãi ! (2)
LƯU VẠN CHÁNH
(1)Tự tại : Tùy ý, thỏa thích
(2) Lây ý kinh Phật : Tâm bình thế giới bình, tâm loạn thế giới loạn
(thế giới ở đây là cảnh giới sống chung quanh mình)
Welcom / Bienvenu / Huanying Ni Lai !
************
Người Lính Năm Xưa Trước Thế Trận Cuộc Đời
Sống Tự Tại , Yêu Thương Và Mơ Ước . . .(1)
************
ƯỚC NGUYỆN
Xin cho người, người ơi !
Tâm người Bình trở lai !
Xin cho nước, nước ơi !
Thế nước Bình mãi mãi ! (2)
LƯU VẠN CHÁNH
(1)Tự tại : Tùy ý, thỏa thích
(2) Lây ý kinh Phật : Tâm bình thế giới bình, tâm loạn thế giới loạn
(thế giới ở đây là cảnh giới sống chung quanh mình)
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)