Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

TÌNH ĐI MỘT MÌNH





   Tan  trường em về chiều mưa ướt tóc,
     Anh không đến rồi... Ôi, chiều lê thê ....
     Đường xa,  mưa lạnh,  còn thêm cô độc,
     Sao không chịu đến đưa người ta về ?


    Anh nói vẫn yêu những chiều mưa bụi.
    Hai đứa sánh đôi kể chuyện tâm tình, 
    Nghe mưa vương vấn cài sao lên tóc.
    Vậy mà chiều nay em về một mình ?


   Thấy người ta đi có đôi có cặp,
   Nhìn lại phận mình đơn độc, buồn ghê !
   Mây còn nhớ gió, hoa còn nhớ bướm...
   Anh đâu thiết tha mà em say mê !


  Anh nói anh yêu những lần trông đợi,
  Anh nói anh yêu từng buổi đón đưa,
  Anh nói anh yêu... ôi, tình diệu vợi !
  Thôi ! ... yêu chi mà bắt người ta chờ !


  Anh cứ vờ em " Nhớ từng hơi thở,
  Thương dáng em đi, tiếng nói, câu cười ..."
  Đừng yêu chi cả ! Đừng thương ! Đừng nhớ !
  Sao mà chóng quên, trời ơi, dại khờ !


  Tan trường em về chiều mưa ướt tóc,
  Gió rít qua lòng nghe gọi tên anh.
  Em về đơn độc trời rưng rưng khóc .
  Đường xa vời vợi tình đi một mình ! 

  LƯU  VẠN  CHÁNH