Thứ Ba, 9 tháng 7, 2013

TUYÊN NGÔN YÊU

   
Vì sao cứ bảo rằng " yêu là khổ "
Và nhớ thương là ngày tháng đượm buồn ?
Các người vụng dại và không hiểu rỏ,
Khi yêu rồi đời rất dễ thương !

Tình dang dở hay tình đã vấn vương,
Mộng vỡ lỡ hay mộng thành hiện thực,
Khi đã yêu dặn lòng đừng tự chấp, 
Có tuyệt đối bao giờ , tiếc mà chi ?
Dòng đời xuôi chảy, thời gian lặng đi,
Giờ phút nào nữa, suy tư già mất !
Là con ong trong vườn hoa muôn sắc
Đừng phân vân, đừng e ngại, yêu đi !
Hãy nhớ rằng người mỗi độ xuân thì,
Qua là mất, mất không tìm lại được !
Cuộc đời sáng tươi đường yêu hãy bước,
Trời đã cho tình, trời để ta yêu !
Can đảm lên, căng sức sống diễm kiều, 
Vui nồng nhiệt cùng ánh dương rực rở !
Hoa nở rồi tàn , đợi chờ dang dở,
Sao cứ ngại ngùng trước những bông hoa ?

Hãy sống say mê, yêu thương sáng tỏa !

Đem tuổi thanh xuân thắp sáng cuộc đời !
Cửa lòng hãy mở toan ra tất cả !
Yêu nhau đi , cho đời lên chơi vơi !

LƯU  VẠN  CHÁNH