Thước tha bóng đổ xuống chiều,
Đêm hong tình đợi, ngày xiêu dáng buồn.
Mưa về phố cũ sầu vương,
Cho rơi hoang lạnh thấm cơn tủi hờn.
Dấu ai qua đó mờ sương,
Mộng mơ để tặng cội nguồn lẽ loi.
Ngã tay thấy nhỏ giọt đời.
Bao nhiêu tuổi đếm ngày rơi âm thầm.
Ngàn năm mộng mị, có chăng
Cứ hoài thương nhớ nhẹ lăn buồn buồn...
LƯU VẠN CHÁNH