Oanh vàng tuổi dại hòa phiên khúc buồn
Nghe thời gian dục yêu đương.
Nàng qua bất chợt nhớ thương tìm về
Ưu tư lòng ta cơn mê
Còn vương vấn mái tóc thề ai đây
Âm thầm từ bao tháng ngày
Mộng tàn theo mộng tình hoài cách xa
Nàng qua đọng bóng hồn ta
Hương yêu vội vã giao hòa hương yêu
U buồn chết lặng một chiều
Nàng qua gọi dậy bao nhiêu mộng đời
Ghép nhung nhớ mấy cho vơi...
LƯU VẠN CHÁNH