Ngày đi, buồn rơi mau
Không cười bằng ánh mắt,
Bởi em vừa quay mặt,
Em đi cho ta sầu !
Em có nghe không Nhung
Hạ về trên mái tóc,
Trời giăng hoa giả biệt,
Ta bổng dưng lạnh lùng !
Đường em đi bao xa,
Sao nghe vàng lá rụng,
Tiếng thời gian phiền muộn,
Gọi tên em hay ta ?
Thôi rồi em bỏ đi,
Tàn phai từng kỉ niệm
Tình ta loài hoa tím
Nên suốt đời chia li !
Chiều em về bơ vơ,
Ta đi trên cô độc
Buồn đâu mà giăng khắp,
Nhung ơi, còn giấc mơ ?
Giã từ, xin giã từ.
Chiều không giăng mưa bụi,
Em đi còn gì đợi,
Ta về nghe tương tư !
Ngày đi, buồn rơi mau,
Đưa em về xa thẳm...
Ta yêu em nhiều lắm,
Em hửng hờ biết đâu ?
LƯU VẠN CHÁNH