Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

NÀNG QUA

 




Ta đã ngủ thật triền miên
Oanh vàng tuổi dại hòa phiên khúc buồn
Nghe thời gian dục yêu đương.

Nàng qua bất chợt nhớ thương tìm về
Ưu tư lòng ta cơn mê

Còn vương vấn mái tóc thề ai đây
Âm thầm từ bao tháng ngày
Mộng tàn theo mộng tình hoài cách xa

Nàng qua đọng bóng hồn ta
Hương yêu vội vã giao hòa hương yêu
U buồn chết lặng một chiều
Nàng qua gọi dậy bao nhiêu mộng đời
Ghép nhung nhớ mấy cho vơi... 

 LƯU  VẠN  CHÁNH
  



Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

ĐỂ LẠI LỜI NHẮN




Anh không nghĩ cuối cùng là dang dỡ,
Ta yêu nhau bởi lo sợ mất nhau...
Tình cờ gặp gỡ, tình cờ về đâu.
Xa nhau lạ quá, lẽ nào chấp nhận !


Sau chia xa, ta về miền bất hạnh,
Lặng lẽ yêu mưa nắng bốn mùa,
Âm thầm nghe kỷ niệm chết trong mơ,
Trải nhung nhớ trên đường đời cô độc !


Ngày xưa ước mơ duyên mình bền chặc,
Sau này buồn vui, sướng khổ có nhau.
Mà chừ duyên ta đã lỡ nhịp cầu,
Anh thành bướm lạ, em thành hoa dại !


Tình chúng mình rồi cũng là huyền thoại.
Ta đã cho nhau một khoảng trời xanh.
Thiên Đường cửa hẹp còn xa cách chúng mình.
Anh cảm ơn em đã cho anh những ngày hạnh phúc !

LƯU  VẠN  CHÁNH






Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

LỄ PHẬT BUỔI SÁNG



Rồi quỳ xuống và chắp tay lên ngực,
Nam Mô A Di Đà Phật,
Khói hương lam kéo giải Ngân Hà.
Chuông thức tỉnh ngân nga vang xa,
Hồn cao vút bay lên mây ngủ sắc,
Mỏ đều dục lời nguyện cầu vào mắt,
Quay linh hồn mười hướng linh thiêng,
Kinh âm thầm thổn thức
Từ trong tim vang lên...

Ba ngàn thế giới
Vào lời chim hót ngoài hiên,
Ngày qua đêm tới
Luân hồi biến đổi
Khép bờ mi đón Phật ngự tuệ tâm,
Nghe chuông bỏ lòng phiền lụy,
Hồn theo hương bay lên uy nghi.
Con cúi lạy
Phật Thích Ca Mâu Ni.
Hơi kinh thở hoa Từ Bi muôn màu sáng lóa,
Lãng quên kiếp người vô ngã
Tự tại trước bình minh .

Trong mờ sương sớm
Có ba cô đội gạo lên chùa,
Đứng ngoài hiên đợi,
Thở hương sen,
Thở khói hương,
Thở tiếng chuông,
Chờ cúng dường buổi sáng.

Bài kệ vẫn âm vang,
Tụng ca tình người lầm lạc,
Con cúi lạy Tầm Thanh Bồ Tác
Gởi mơ ước lên Đế Châu.
Tiếng chuông trên đồi tràn xuống ruộng sâu,
Nuôi cánh đồng đang thì con gái
Đơm bông, trổ đòng, ngậm sữa, kết trái...
Tiêng chuông chùa sáng tối lâng lâng
Thấm vào từng hạt lúa, giác ngộ cánh đồng,
Hóa thân ra hạt gạo.
Hạt gạo thoát kiếp luân hồi biến vào hơi thở
Biến vào xác thân, biến vào tiếng kinh...
Nuôi sống quần sinh,
Đắc thành Bồ Tác !

Hương mòn mỏi tắt
Chuông buông lơi chơi vơi, xa vời..
Con cúi lạy bình minh con người,
Mơ nụ cười Di Lạc.
Thế giới mà tất cả chúng sinh đều trở thành Ái Tình Bồ Tác !


Ngoài vườn chùa nắng lên chim hót
Dưới góc Hoàng Lan
Có một cô yếm thắm tâm bình
Đứng thiền định
Lung linh
Thế gian còn một chúng sinh...

LƯU  VẠN  CHÁNH