Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

ĐỂ LẠI LỜI NHẮN




Anh không nghĩ cuối cùng là dang dỡ,
Ta yêu nhau bởi lo sợ mất nhau...
Tình cờ gặp gỡ, tình cờ về đâu.
Xa nhau lạ quá, lẽ nào chấp nhận !


Sau chia xa, ta về miền bất hạnh,
Lặng lẽ yêu mưa nắng bốn mùa,
Âm thầm nghe kỷ niệm chết trong mơ,
Trải nhung nhớ trên đường đời cô độc !


Ngày xưa ước mơ duyên mình bền chặc,
Sau này buồn vui, sướng khổ có nhau.
Mà chừ duyên ta đã lỡ nhịp cầu,
Anh thành bướm lạ, em thành hoa dại !


Tình chúng mình rồi cũng là huyền thoại.
Ta đã cho nhau một khoảng trời xanh.
Thiên Đường cửa hẹp còn xa cách chúng mình.
Anh cảm ơn em đã cho anh những ngày hạnh phúc !

LƯU  VẠN  CHÁNH