Chủ Nhật, 7 tháng 5, 2017

BẠN VỀ THĂM



Bạn về thăm Đà Nẵng
Đứng trước cổng trường xưa
Đợi chút nắng
Đợi chút mưa
Đợi nghe lại tiếng ai nô đùa
Đợi thấy lại mình trên sân trường vắng
Đợi nghe tiếng chân ai thầm lặng ...
Bước sau mình !

Bạn về thăm Đà Nẵng
Đứng trước biển chiều đông
Nghe sóng vỗ trong lòng !
Quay quắt một tình yêu thời xa vắng 
Gió thì thầm " nhớ anh "
Biển chiều lạnh lắm !
Một mình lang thang với nổi nhớ lạ lùng !

Bạn về thăm Đà Nẵng
Trường xưa đã mất
Bạn, thấy tang tác...nước mắt rưng rưng
Con đường cũ đi mãi không cùng
tuổi thơ ta cũng mit mờ xa lắc


Bạn về thăm Đà Nẵng
Bước nhẹ lên thềm vằng...
...Tuổi thơ ...
Với nỗi nhớ vô bờ, chiều lặng ...
Con ve ngày cũ đã già
Cánh phượng buồn biệt khúc tình xa
Long lanh giot sương trong mắt !


Bạn về thăm Đà Nẵng
 đường xưa tắt nắng
 còn lao xao ai gọi chúng mình
Tình bạn từ thuở học sinh
Đi theo nhau đến ngày tóc bạc
vẫn còn găp lại...
một vùng ký ức thư sinh !

LƯU VẠN CHÁNH











Bạn về thăm Đà Nẵng một mình Dấu xưa đã mọc đầy kỷ niệm Trái tim học trò thơ ngây ngừng tiếng Trong lặng thinh Xin tạ tình người ấy ! LƯU VẠN CHÁNH

1 nhận xét:

  1. Tình cờ lướt qua trang blog "Hội An - Trẻ ước mơ - Già hoài niệm" tôi tìm thấy bài thơ "Bạn về thăm" diễn tả cảm xúc thật sít sao với tâm trạng của học trò cùng thời đã sinh sống ở Đà Nẵng mà mình là một. Tôi mạn phép tác giả (chưa xin phép) đã copy bài thơ này chuyển đến nhóm bạn trường PCT niên khóa 1969 và tôi nhận được một email hồi âm từ một bạn học cùng lớp, xin gởi nguyên văn: "Cám ơn Tg cho đọc một bài thơ thật hay & cảm động, đọc đi rồi đọc lại vẫn thấy lòng mình rưng rưng.
    Không thấy tên tác giả Tg ơi!". Cám ơn "tác giả chưa biết tên" của bài thơ "Bạn Đến Thăm"... Đà Nẵng của chúng ta.

    Trả lờiXóa