Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

MIỀN XA DẤU YÊU







                Đường đi học chiều xưa vàng thu lá,
           Áo ai bay miền nhớ trắng tinh khôi.
           Tan học đưa về, lẳng lặng đi hoài,
           Hỏi chẳng nói, cứ cười, rồi " không biết " !

                     
           Những lần chờ em, yêu sao tha thiết,
           Buổi chiều chậm về như trêu đợi mong.
           Em đang học đâu biết anh nóng lòng,
           Gặp nhau còn giận " anh sao kỳ quá ! "


           Có bữa mình về trong cơn mưa nhỏ,
           Em đi đầu trần để tóc vướng sao.
           Giọt tình long lanh rơi xuống tìm nhau,
           Đường yêu mời gọi chúng mình vào mộng !


           Còn nhớ một lần tại em lỗi hẹn,
           (Vì bị mẹ la đi học mà mộng mơ !)
           Bửa đó đến trường hai đứa thẩn thờ,
           Suốt buổi học viết tên ai đầy vở !


           Thị thành một hôm bừng lên rực rở,
           Nắng tung tăng, gió khúc khích trong cây,
           Trời trên cao cũng rộn rả hoa mây,
           Lần thứ nhất bọn mình đi chơi đó !


           Lạ quá, sao cứ hết thương lại nhớ !
           Có ngày nào không gặp gỡ đón đưa,
           Giấc ngủ nào không e ấp mộng mơ.
           Anh đã bị men tình em chuốc rượu !


           LƯU  VẠN  CHÁNH