Thứ Năm, 26 tháng 12, 2013

ĐÔI MẮT HỜN





Mưa buồn đổ xuống miền cao,
Lòng triều sóng dội xôn xao khung trời, 
Hồ thu vở bóng trăng soi,
Ngàn sao chợt cũng u hoài tháng năm.
Tình em muôn dặm xa xăm,
Đêm đêm vần vũ giá băng vào hồn.
Hai trời hun hút nhớ thương,
Đôi rèm vương vấn giọt buồn tương tư,
Phố đêm chìm xuống ngục tù,
Không gian lắng tiến trầm tư cho nàng.

 LƯU  VẠN  CHÁNH




Thứ Năm, 12 tháng 12, 2013

LƯU LUYẾN TÌNH MƯA




Lòng ta giờ đây hoang vắng lắm,
Bởi còn bao yêu mến đã cho rồi.
Để giờ đây thềm vắng gặm đơn côi,
Nghiêng chén rượu sầu xuống dòng Hương củ.


Đường xưa rêu phong dấu hài Chức Nữ.
Đêm mưa trừ tịch xóa vết tình phai.
Gởi lòng Ngưu Lang theo gió về trời,
Quán trọ bên đời nhâm nhi nổi nhớ !


Ngày nớ xa xôi...
Ta đã bên nhau một thời nhỏ dại.
Trời Huế răng mà quái.
Cứ mỗi lần gặp gở là trời mưa.
Mưa sớm, mưa chiều, mưa tối, mưa trưa...
Mưa ướt lạnh lúc đi về, mưa nhứt xương khi nhớ.
Để người tha hương lòng đầy mưa Huế.
Ngụy chưa tề, mưa Huế níu tình mưa !


Đời bổng loạn li,
Tình chết trong mơ !
Ta thất lạc nhau,
Mùa Xuân tắc thở !


Cũng bởi ngày nớ răng lạ rứa.
Ai ghép làm chi hai nửa cô đơn ?
Trong đam mê đã ẩn chứa nổi buồn.
Trong gặp gở đã sẵn mầm chia cách!


Chiều biên cương trời mưa hiu hắc,
Một mình thương, một mình nhớ, một mình buồn.
Phương trình yêu vô nghiệm ở đơn phương.
Đời lạc lỏng trong cuộc tình ẩn số !


Trong mơ,
Sẽ có một ngày bất ngờ, ta gặp lại,
Để nghe em nói :
" Em nhớ anh, em rất nhớ anh,
Sau thất lạc em đi khắp Kinh Thành
Tìm anh mà không thấy !
Trời vẫn mưa từ bao năm tháng ấy.
Anh ở mô, răng không chịu tìm em ?"
Lời em chảy vào tim anh ray rức...
Bờ vai  anh ướt đầm nước mắt :
" Em ghét anh, em rất ghét anh !"
Giấc mơ tang nhanh
Bốn bề im vắng,
Anh ngồi chết lặng
Thì thầm với bóng đêm :
"Xin lỗi em.
Anh không thể, vì anh là lính trận.
Năm tháng chiến trường đánh giặc triền miền...
Chưa một lần trở về lại Huế...
Xin lỗi em ! "


Chiều nay mưa tím miền giới tuyến.
Kỷ niệm ngày xưa xao xuyến gọi về.
Vắng em trong đời tình yêu hôn mê !
Lưu lạc đường xưa chết mòn mơ mộng. 
   
                    
Tình chừ trả lại dòng sông.
Mưa chừ trả lại mênh mông dại khờ.
Chi mà lạ rứa người xưa,
Mỗi lần nhớ Huế nghe mưa trong lòng !

LƯU  VẠN  CHÁNH









Thứ Hai, 25 tháng 11, 2013

NÀNG QUA

 




Ta đã ngủ thật triền miên
Oanh vàng tuổi dại hòa phiên khúc buồn
Nghe thời gian dục yêu đương.

Nàng qua bất chợt nhớ thương tìm về
Ưu tư lòng ta cơn mê

Còn vương vấn mái tóc thề ai đây
Âm thầm từ bao tháng ngày
Mộng tàn theo mộng tình hoài cách xa

Nàng qua đọng bóng hồn ta
Hương yêu vội vã giao hòa hương yêu
U buồn chết lặng một chiều
Nàng qua gọi dậy bao nhiêu mộng đời
Ghép nhung nhớ mấy cho vơi... 

 LƯU  VẠN  CHÁNH
  



Chủ Nhật, 10 tháng 11, 2013

ĐỂ LẠI LỜI NHẮN




Anh không nghĩ cuối cùng là dang dỡ,
Ta yêu nhau bởi lo sợ mất nhau...
Tình cờ gặp gỡ, tình cờ về đâu.
Xa nhau lạ quá, lẽ nào chấp nhận !


Sau chia xa, ta về miền bất hạnh,
Lặng lẽ yêu mưa nắng bốn mùa,
Âm thầm nghe kỷ niệm chết trong mơ,
Trải nhung nhớ trên đường đời cô độc !


Ngày xưa ước mơ duyên mình bền chặc,
Sau này buồn vui, sướng khổ có nhau.
Mà chừ duyên ta đã lỡ nhịp cầu,
Anh thành bướm lạ, em thành hoa dại !


Tình chúng mình rồi cũng là huyền thoại.
Ta đã cho nhau một khoảng trời xanh.
Thiên Đường cửa hẹp còn xa cách chúng mình.
Anh cảm ơn em đã cho anh những ngày hạnh phúc !

LƯU  VẠN  CHÁNH






Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

LỄ PHẬT BUỔI SÁNG



Rồi quỳ xuống và chắp tay lên ngực,
Nam Mô A Di Đà Phật,
Khói hương lam kéo giải Ngân Hà.
Chuông thức tỉnh ngân nga vang xa,
Hồn cao vút bay lên mây ngủ sắc,
Mỏ đều dục lời nguyện cầu vào mắt,
Quay linh hồn mười hướng linh thiêng,
Kinh âm thầm thổn thức
Từ trong tim vang lên...

Ba ngàn thế giới
Vào lời chim hót ngoài hiên,
Ngày qua đêm tới
Luân hồi biến đổi
Khép bờ mi đón Phật ngự tuệ tâm,
Nghe chuông bỏ lòng phiền lụy,
Hồn theo hương bay lên uy nghi.
Con cúi lạy
Phật Thích Ca Mâu Ni.
Hơi kinh thở hoa Từ Bi muôn màu sáng lóa,
Lãng quên kiếp người vô ngã
Tự tại trước bình minh .

Trong mờ sương sớm
Có ba cô đội gạo lên chùa,
Đứng ngoài hiên đợi,
Thở hương sen,
Thở khói hương,
Thở tiếng chuông,
Chờ cúng dường buổi sáng.

Bài kệ vẫn âm vang,
Tụng ca tình người lầm lạc,
Con cúi lạy Tầm Thanh Bồ Tác
Gởi mơ ước lên Đế Châu.
Tiếng chuông trên đồi tràn xuống ruộng sâu,
Nuôi cánh đồng đang thì con gái
Đơm bông, trổ đòng, ngậm sữa, kết trái...
Tiêng chuông chùa sáng tối lâng lâng
Thấm vào từng hạt lúa, giác ngộ cánh đồng,
Hóa thân ra hạt gạo.
Hạt gạo thoát kiếp luân hồi biến vào hơi thở
Biến vào xác thân, biến vào tiếng kinh...
Nuôi sống quần sinh,
Đắc thành Bồ Tác !

Hương mòn mỏi tắt
Chuông buông lơi chơi vơi, xa vời..
Con cúi lạy bình minh con người,
Mơ nụ cười Di Lạc.
Thế giới mà tất cả chúng sinh đều trở thành Ái Tình Bồ Tác !


Ngoài vườn chùa nắng lên chim hót
Dưới góc Hoàng Lan
Có một cô yếm thắm tâm bình
Đứng thiền định
Lung linh
Thế gian còn một chúng sinh...

LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Bảy, 21 tháng 9, 2013

ĐẾM NGÀY QUA








           Thước tha bóng đổ xuống chiều,
        Đêm hong tình đợi, ngày xiêu dáng buồn.
        Mưa về phố cũ sầu vương,
        Cho rơi hoang lạnh thấm cơn tủi hờn.
        Dấu ai qua đó mờ sương,
        Mộng mơ để tặng cội nguồn lẽ loi.
        Ngã tay thấy nhỏ giọt đời.
        Bao nhiêu tuổi đếm ngày rơi âm thầm.
        Ngàn năm mộng mị, có chăng
        Cứ hoài thương nhớ nhẹ lăn buồn buồn...

        LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

MIỀN XA DẤU YÊU







                Đường đi học chiều xưa vàng thu lá,
           Áo ai bay miền nhớ trắng tinh khôi.
           Tan học đưa về, lẳng lặng đi hoài,
           Hỏi chẳng nói, cứ cười, rồi " không biết " !

                     
           Những lần chờ em, yêu sao tha thiết,
           Buổi chiều chậm về như trêu đợi mong.
           Em đang học đâu biết anh nóng lòng,
           Gặp nhau còn giận " anh sao kỳ quá ! "


           Có bữa mình về trong cơn mưa nhỏ,
           Em đi đầu trần để tóc vướng sao.
           Giọt tình long lanh rơi xuống tìm nhau,
           Đường yêu mời gọi chúng mình vào mộng !


           Còn nhớ một lần tại em lỗi hẹn,
           (Vì bị mẹ la đi học mà mộng mơ !)
           Bửa đó đến trường hai đứa thẩn thờ,
           Suốt buổi học viết tên ai đầy vở !


           Thị thành một hôm bừng lên rực rở,
           Nắng tung tăng, gió khúc khích trong cây,
           Trời trên cao cũng rộn rả hoa mây,
           Lần thứ nhất bọn mình đi chơi đó !


           Lạ quá, sao cứ hết thương lại nhớ !
           Có ngày nào không gặp gỡ đón đưa,
           Giấc ngủ nào không e ấp mộng mơ.
           Anh đã bị men tình em chuốc rượu !


           LƯU  VẠN  CHÁNH
   

                   

             
                  
                    
                
              
                 


                  
                   
             
                

            

                                   

Thứ Năm, 5 tháng 9, 2013

NHỚ ANH








                      Gió lên tam giác nổi cồn, 
                    Phún tuyền e ấp giận hờn riêng em.
                    Cồn cao ru ngủ giấc tiên,


                    Em buồn nghe rụng ưu phiền đầy tay
.
                    Gió lên hong lạnh tháng ngày,
                    Mưa hoang rơi nhẹ len đầy lòng son.
                    Anh đi cho ngựa anh buồn chờ mong.
                    Đường dài nhịp bước yêu đương,

                    Gió lên đồi núi mịt mùng,
                    Mờ mờ chim nhạn, chập chùng bóng em.
                    Tin vui từng giọt rơi thèm,
                    Nhớ anh đôi má bổng nhiên ửng hồng !

                    LƯU  VẠN  CHÁNH


Chủ Nhật, 1 tháng 9, 2013

TỪNG NỖI DÀY VÒ




                  
                 Có một hôm nghe lạnh cả đời mình,
                 Ta chợt biết niềm cô đơn đã lớn .
                 Tháng ngày nhỏ buồn lên từng ước muốn,
                 Tuổi trẻ gục đầu phiền muộn tương lai !


                 Bàn tay gầy khô rụng trong đêm dài,
                 Cho từng ý tương lạc loài vọng nghiệp.
                 Trước mặt giờ đây u buồn thiêm thiếp, 
                 Đôi chân rả rời những bước hoang mang,


                 Vũ trụ hôm nay sụp đổ ngỡ ngàn,
                 Đời ta đã chết ngay trong cuộc sống !
                 Còn gì hiện thực để ta mơ mộng,
                 Còn gì thiêng liêng cho ta tôn thờ ?


                 Vì sao cuộc đời là phải ước mơ ?
                 Con người vụng dại sùng yêu huyển ảo !
                 Vì sao cuộc đời phải là cơm áo ?
                 Con người thơ ngây tưởng có ngày mai !


                  Cách ngăn tác tạo tự thuở nào rồi ,
                  Niềm cô đơn đã bủa vây tuổi tác .
                  Ta lớn khôn lên trong lòng sa mạc.
                  Đời ta, em ơi, cô đơn miên trường !

                  LƯU  VẠN  CHÁNH
                
  

Thứ Sáu, 30 tháng 8, 2013

BUỒN RƠI MAU ...







                                                      Ngày đi, buồn rơi mau
                                                Không cười bằng ánh mắt,  
                                                       Bởi em vừa quay mặt,
                                                               Em đi cho ta sầu !


                                                 Em có nghe không Nhung
                                                             Hạ về trên mái tóc,
                                                     Trời giăng hoa giả biệt,
                                                   Ta bổng dưng lạnh lùng !


                                                         Đường em đi bao xa,
                                                       Sao nghe vàng lá rụng,
                                               Tiếng thời gian phiền muộn,
                                                             Gọi tên em hay ta ?


                                                                 Thôi rồi em bỏ đi,
                                                         Tàn phai từng kỉ niệm
                                                               Tình ta loài hoa tím
                                                            Nên suốt đời chia li !


                                                             Chiều em về bơ vơ,
                                                                  Ta đi trên cô độc
                                                    Buồn đâu mà giăng khắp, 
                                                     Nhung ơi, còn giấc mơ ?


                                                                   Giã từ, xin giã từ.
                                                Chiều không giăng mưa bụi, 
                                                                    Em đi còn gì đợi,
                                                            Ta về nghe tương tư !


                                                          Ngày đi, buồn rơi mau,
                                                            Đưa em về xa thẳm...
                                                             Ta yêu em nhiều lắm,
                                                          Em hửng hờ biết đâu ?


                                                              LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

TÌNH ĐI MỘT MÌNH





   Tan  trường em về chiều mưa ướt tóc,
     Anh không đến rồi... Ôi, chiều lê thê ....
     Đường xa,  mưa lạnh,  còn thêm cô độc,
     Sao không chịu đến đưa người ta về ?


    Anh nói vẫn yêu những chiều mưa bụi.
    Hai đứa sánh đôi kể chuyện tâm tình, 
    Nghe mưa vương vấn cài sao lên tóc.
    Vậy mà chiều nay em về một mình ?


   Thấy người ta đi có đôi có cặp,
   Nhìn lại phận mình đơn độc, buồn ghê !
   Mây còn nhớ gió, hoa còn nhớ bướm...
   Anh đâu thiết tha mà em say mê !


  Anh nói anh yêu những lần trông đợi,
  Anh nói anh yêu từng buổi đón đưa,
  Anh nói anh yêu... ôi, tình diệu vợi !
  Thôi ! ... yêu chi mà bắt người ta chờ !


  Anh cứ vờ em " Nhớ từng hơi thở,
  Thương dáng em đi, tiếng nói, câu cười ..."
  Đừng yêu chi cả ! Đừng thương ! Đừng nhớ !
  Sao mà chóng quên, trời ơi, dại khờ !


  Tan trường em về chiều mưa ướt tóc,
  Gió rít qua lòng nghe gọi tên anh.
  Em về đơn độc trời rưng rưng khóc .
  Đường xa vời vợi tình đi một mình ! 

  LƯU  VẠN  CHÁNH

Chủ Nhật, 11 tháng 8, 2013

MỘT NGÀY LẠ ...




1.
Buổi sáng hôm nay em đã cho anh nổi buồn rất lớn,
Nên tất cả chim của thành phố đã đồng loạt bay đi
Về phương xa
Mà những người không hề hay biết đều nghĩ rằng 
                                                      đây là điềm lạ 
Của một buổi mai ngày hạ 
Chưa phải mùa trú đông .
Nhưng em yêu của đời anh,
Em hãy là một giấc mơ ,
Em hãy là một mộng mị .
Cho anh yêu em không suy nghĩ,
Như đứa bé yêu bà tiên có phép nhiệm mầu.
Biến tình em thành mây gió và tình anh thành muôn sao !
Khi chúng mình hòa lẫn vào nhau,
Em chỉ cần hiện thực
Hơi mơ hồ, và,
Cười trong ánh mắt,
Nói bằng bàn tay và đam mê trong thầm lặng ...
Để cho anh không biết đến niềm cay đắng.
Khi yêu em bằng tất cả đời mình.
Em yêu của đời anh,
Em sẽ không bao giờ hiểu được
Vì em đã qua nhanh,
Vì em đã không dừng,
Mà tình anh cho em là tình nguyên thỉ,
Khi yêu chỉ biết vun trồng
Sao em lặng thinh trong dòng suối tình anh mênh mông ?
Em yêu của đời anh,
Em hãy là bình mình ,
Cho tình anh rực sáng,
Cho tình em hiển vinh !


2.

Buổi chiều nay em đã cho anh thời gian vô tận.
Để không gian chiều vàng nắng thênh thang...
Em có biết sao không ?
Bởi em đã hóa thân anh.
Yêu em là anh yêu mình !
Soi giương anh thấy anh thành ra em !
Giờ anh không phải đi tìm,
Hai ta đã ngủ im lìm trong nhau !


3.

Đêm đã xuống ngập mái đầu,
Thôi, em hãy ngủ đi !
Chìm sâu vào mộng ảo,
Em sẽ tan vào trăng sao,
Anh sẽ biến vào mây gió...
Ngủ bình yên đi cô bé yêu ơi !
Đêm nay anh đưa em về trời,
Em về trời,em xa anh, em thành Thượng Đế !
Thượng Đế xinh tươi, Thượng Đế yêu rồi !
Ngày mai nếu em thức dậy
Thì anh đã sống được một đời !
Ngày mai thế gian này còn lại
Trái tim yêu cho muôn loài .
Thôi chừ em hãy ngủ đi !
Ngủ đi cùng Hư Không ...


 LƯU  VẠN  CHÁNH










Thứ Năm, 1 tháng 8, 2013

NÀNG TIÊN VÀ GIẤC MƠ




                      Em sẽ là người yêu của anh,
                    Nếu em ngoan và chân thành, 
                    Em chẳng cần đẹp xinh, học giỏi,
                    Anh yêu em, em là thiên thần !


                    Khi đã thật yêu tự nhiên chung thủy
                    Chung thủy là gì khi đã thật yêu.
                    Trần gian này đẹp biết bao nhiêu,
                    Lúc hai đứa vai kề chung bước !


                     Sau này cưới nhau, bọn mình mơ ước,
                     Lên Cao Nguyên dựng mái gia đình,
                     Hai vợ chồng mấy đứa con xinh...
                     Ngày thong thả đi chơi rừng núi ...


                     Hằng năm cứ mỗi lần hè tới,
                     Mình rủ bạn bè xa lên chơi...
                     Vui đùa kể chuyện thời đi học...
                     Mình tạo riêng đây cảnh thiên thai !


                     Em sẽ là nàng tiên của anh,
                     Mình yêu nhau say đắm, chân thành.
                     Tình anh si lắm, yêu cuồng dại... 
                     Nàng tiên ơi, này đây thiên đình !
         
                      LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Hai, 29 tháng 7, 2013

TỰ TÌNH CÁCH CHIA





                 Nước nguồn lại chảy về nguồn,
                 Em đi em trả nổi buồn về tôi.
                 Phố nghiêng ngã, vắng em rồi, 
                 Lá vàng xao rụng đưa lời cách chia.
                 Sao vội, em ơi, xa lìa
                 Những ngày hoa mộng, ngỏ về thiên thai ?
                 Chừ ôm hoang vắng thương hoài,
                 Dáng em chờn chợ lã lơi khúc buồn...
                 Em đi trả lại lối mòn,
                 Em đi cây cỏ cũng còn yêu em ! 

                 LƯU  VẠN  CHÁNH


                                    


Thứ Sáu, 19 tháng 7, 2013

TRẢ LỜI

        



        
   


                          Nhà anh không ở đường này
                          Sao anh cứ lẽo đẽo qua đây
                          Đi sau em mỗi ngày
                          Lỡ má ba em thấy
                          Em biết làn sao đây ?


                                       
                          Em  hỏi làm lòng anh bối rối !
                          Bởi  "yêu cả đường đi"  nên anh  về 
                                                         cùng em chung lối,
                          Em đã cho anh đường mộng làm thơ
                          Cho anh đời có ước mơ
                          Cho tình yêu để tôn thờ riêng em !


                          LƯU  VẠN  CHÁNH
           

Thứ Hai, 15 tháng 7, 2013

LẦN ĐƯA EM VỀ

                 


                      Buổi chiều đưa em về
                Trời giăng giăng mưa bụi
                           Ta đi bằng diệu vợi
                         Ta nói bằng ước mơ
                            Gió lùa từng ấu thơ
                     Bồng bềnh trên mái tóc
                       Ta vai kề chung bước
                           Ta dìu vào đời nhau.


                     Buổi chiều này biết đâu
               Bao yêu thương nhung nhớ
                        Trời mưa lên mái đầu
                         Vun nụ tình chớm nở  
                            Cho trọn đời rực rở
                     Cho thắm mãi ngàn sau 
                           Cho núi sông biết cả     
                    Hai đứa mình yêu nhau !

                 
                      Tiếng em cười bay cao
                   Trong lòng anh đầy mộng
                         Em ơi, từng hoa gấm
                             Nở theo bước ta đi
                                  Tóc em cài lưu li
                Không gian chiều rực sáng
                             Lời yêu tràn lai láng
                        Mướt cỏ cây chiều nay.


                    Em nghe anh, tháng ngày
                           Ta đừng bao giờ nhớ
                                  Yêu nhau là tất cả
                            Yêu cho thật đam mê
                            Chiều nay đưa em về
                      Nghe trời giăng mưa bụi 
                      Trên đường yêu diệu vợi
                            Ta dìu nhau trọn đời ! 


                              LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Sáu, 12 tháng 7, 2013

ĐÔI MẮT NHUNG VƯƠNG VẤN

          

        Khói thuốc sương mờ giăng qua mắt em,
        Tương tư từng giấc tường tư đi tìm.
        Bóng em mờ ảo vờn bay tiềm thức.
        Bấc lụn canh tàn thương nhớ đổi phiên.

        Mắt em thăm thẳm khung trời luyến ái,

        Trăng sao vổ về nuôi nấng ước mơ.
        Nhạc yêu đâu đó nghe lên rộn rả, 
        Âu yếm hồn ta đáy mắt em thơ...

        Đêm mùa đông lại gieo mưa trên tóc,

        Dáng liễu em buồn trời cao bơ vơ.
        Đường yêu huyền thoại em ơi hãy mở,
        Cho ta đi vào hồn em dệt thơ ...

        Biển dậy sóng hay tình em xao động.

        Sao trời đang xanh thoáng bổng âm u.
        Tháng ngày chợt tắt những giờ hoa mộng,
        Mắt em hờn mà lòng ta hoang vu ...

        LƯU  VẠN  CHÁNH