Thứ Sáu, 16 tháng 11, 2012

TÌNH TA NGÀY ẤY

                                    
                                                " Lớp tôi sau Tết Mậu Thân
                                                Xuất hiên Thiên Thần Tôn Nữ Cẩm Nhung. " 



Cứ mỗi buổi tan trường, 
anh đi sau em, đếm bước...
em đi trước, lẩn trong bạn bè xuôi ngược,
anh lặng lẻ sau  em, lòng mơ ước song đôi.

Người đi sau từng bước theo hoài,
người đi trước kéo con đường xa mãi ...
em bước đi, bước đi không ngoái lại, 
anh âm thầm đếm bước chân em.

Người đi trước hư ảo tựa nàng tiên.
anh mộng tưởng  mình là chàng Lưu Nguyễn.(*)
ôi, bước chân em thước tha, uyển chuyển,
hồn nhiên đi không hề biết sau mình ...

Ngày qua ngày, tháng qua tháng... có ai tin
anh vẫn theo em...  đếm bước ...
vẫn một người đi sau, một người đi trước.
một kẻ si tình, một kẻ làm ngơ !

Anh dại khờ về gác vắng làm thơ.
thầm nghĩ để tặng em, người đi trước ,
nhưng vẫn thế, không kể nắng mưa,
                          có một người điên đi đếm bước ,
mà bao bài thơ viết mãi chẳng trao ai !

LƯU  VẠN  CHÁNH






(*) Lưu Nguyễn : Điển tích ngày xưa , có hai người, là Lưu Thần và Nguyễn Triệu, đi lạc lên động Thiên Thai, kết duyên cùng hai chị em Ngọc Chân Tiên . Sau còn nhớ trần gian, vợ ngăn cản không nghe, phải để cho về, chừng về tới quê  cũ thì  cảnh vật đả thay đổi khác xưa, không còn  nhìn ra được, mà cũng không ai nhận ra mình, vì đã cách xa qua mấy đời rồi.. Chàng nhớ vợ muốn quay về thì không nhớ đường nữa.