Thứ Ba, 18 tháng 11, 2014

TA NGẪM LẠI TA

Ngày còn hai nước ta là quan
Nhỏ thôi nhưng cũng được đàng hoàng
Đến ngày thông nhất quan thành ngụy,
Gặp buổi tan đàn dân hổn quan.
Cải tạo bức đầu suy thời thế ,
Đổi đời quắn đít ngẫm trái ngang.
Lao động qua cầu soi thấy bóng,
Giật mình, trời đất mấy thế gian ?

LƯU VẠN CHÁNH
(Hiệp Đức 75)


Bản Tin Tức Cuối Cùng của Đài Phát Thanh Sàigòn ngày 29-04-1975

Thứ Hai, 1 tháng 9, 2014

TRỞ VỀ TIÊN SA







Ta trở về Đà Nằng,
Đứng bên bờ sông Hàn,
Nhớ về những hàng cây cổ thụ,
Nhớ về những ngày tháng cũ,
Một thuở học trò,
Lê la trên những chiếc ghế đá dưới những vòm hoa
Nhìn dòng sông soi bóng Sơn Trà,
Chở mây Non Nước lửng lờ trôi theo con thuyền nhỏ .

" Bên tê Hà Thân nước xanh như tàu lá,
Bên ni Hàn phố xá nghênh ngang "
Câu hát hò khoang theo gió thoảng mơn mang...
nhớ một thời hoa mộng Cửa Hàn,
đã tàn phai vào dòng trăng cũ.
Ta đi tìm lại một chỗ ngồi trong quá khứ
đã bỏ quên đâu đó, của hai ta ...
Gió thở trong đám lá khô
Vùi mơ trong cõi nhớ...
... một bóng ai lặng lẽ hiện về ...
Ta xa lạ bên dòng sông quê !

Ta trở về Đà Nắng,
Đi trên những con đường chưa đổi tên,
Phượng hồng Lê Lợi khóc ngôi trường quen,
rêu phong. quạnh vắng...
Nhớ Quang Trung lạc em bâng khuâng trưa nắng,
Nhớ hè Đống Đa có hai đứa học trò bên nhau giờ tan học
gieo những hạt tình trên luống thơ ngây...
Nhớ nơi ta đã cầm tay,
nơi hẹn đầu, nơi chờ nhau dưới gốc cây Bàng cuối phố ...
Nhớ biển Mỹ Khê chiều lộng gió,
nơi ta đã hôn nhau lần đầu...
Có mây trời làm chứng ta yêu nhau !

Ta trở về Đà Nẵng
Tìm lại dấu khắc tên mình quanh gốc cây,
Tìm lại dấu guốc trong nắng phai,
Tìm lại mắt ai ướt chiều áo trắng ,
Có một người đi ngoài xa vắng
Về đây xa lạ trên lối đi quen.
Nếu như giờ ta không gặp lại em,
Có thể em vẫn còn trên phố cũ,
Chập chờn, mông lung trong quá khứ ...
Ta vẫn tìm, ta vẫn đợi...
Có thể em vẫn chờ ta trong mộng du !

Ta trở về Đà Nẵng
Hỏi dòng sông  em đâu ?
Hỏi đường xưa em đâu ?
chỉ có chiếc lá vàng rơi im lặng ...
thì thầm giấc trưa...
Bây giờ Đà Nẵng đã khác xưa,
khác nắng, khác mưa, khác trời, khác đất...
và ta đã trở về hay đi lạc
một mình tìm vết xưa trên biển cát Nam Ô ...
Góc phố cũ, mái chùa xưa,
Quán cóc chiều mưa...
Nơi ta đã chia xa bây giờ trở lại
không còn nhận ra bóng dáng quê thời bé dại.
Mây trắng Hải Vân ngập ngừng tóc rối ...
Chợt biết mình cũng đã khác xưa rồi ,
Ngậm ngùi trong chiều thầm tạ tình ai !

Ta trở về Đà Nẳng
Ngủ bên dòng sông Hàn.
Mơ về những hàng cây cổ thụ.
Chờ con đò những ngày tháng cũ.
Sau bao năm phiêu bồng viễn xứ
Chở hoàng hôn về cập bến Tiên Sa...

 LƯU  VẠN  CHÁNH














Thứ Sáu, 14 tháng 3, 2014

BỞ NGỞ BƯỚC ĐỜI


Hoang sơ tự thuở vào đời,

Biết yêu từ thuở lên mười lên ba
Mẹ cười miệng ngọc châu sa,
Tự tình sữa mẹ mặn mà giấc tiên,
Nhưng ưu phiền vẫn ưu phiền,
Đơn côi vẫn rụng tím miền thời gian.
Tình người đếm bước ngỡ ngàng
Cho điêu tàn với điêu tàn với nhau,
Hờn căm lớn vượt mái đầu,
Yêu thương mòn mõi chìm sâu lòng người.
Lời ca bơ vơ qua môi
Ngục tù thân phận nửa đời băn khoăn,
Nửa đời mộng mị cách ngăn,
Tôi phiêu bạt với tháng năm rã rời.
Mưa trong tiếng hát đơn côi,
Không gian buồn trủng tiến cười chiêm bao !

LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Bảy, 8 tháng 2, 2014

TÌNH NHỎ SANG SÔNG




Trên mắt người xưa
Có hai giọt mưa
Đọng vầng trăng hẹn .


Ngây thơ đi trước
Lóng ngóng theo sau
Tình đuổi bắt nhau...


Lối nhỏ
Qua ngỏ
Mòn đường chết cỏ !


Ngày qua
Đêm tới
Nhớ - Đợi - Làm thơ ...


Rồi hè phượng nở
Qua thu cúc nở
Mùa yêu nụ hoa héo khô !


Tình nhỏ sang sông
Con thuyên mong manh
Hai bờ lo sợ ...


Thương thân giọt mưa sa
Rơi ra ngoài đồng lạ
Đêm ru điệu lý tình xa ...






 LƯU  VẠN  CHÁNH

Thứ Hai, 13 tháng 1, 2014

TÌNH NGỰA





Chiến trường còn rộn gươm đao,
Sao chàng không khoát chiến bào lên yên ?
Chàng ơi, ngựa đã triền miên,
Chàng phi cho thiếp ngã nghiêng với chàng,
Này hồn thiếp cửa mở toan,
Chàng đi cho nước nỉ non câu thề,
Ngày về đón tận sơn khê,
Cho mình khăn khít hẹn thề với nhau !
Lịnh truyền lòng dậy máu đào,
Chàng ơi, lên ngựa phi mau đi chàng !
Chiến binh gươm đã tuốt trần,
Xông pha hang giặc...phá thành...quân reo ....
Giục cương kiềm ngựa lên đèo,
Chàng rung thân ngựa theo chiều đong đưa.
Đồi nương cây cỏ xát xơ
Nước đâu róc rách tỉ tê lòng nàng,
Khải hoàng tình đợi giao hoan...

LƯU  VẠN  CHÁNH